“Thổ lộ hay chết thì tốt hơn?”
-Con nghĩ con sẽ không bao giờ đủ dũng cảm để hỏi câu đó
-Bố không nghĩ thế đâu.
Trước đây, tôi vốn ngại xem mấy bộ phim về LGBT hay đam mỹ gì đó nhưng một hôm, từ một clip nhỏ vô tình trên mạng tôi đã tìm đến bộ phim và xem bản hoàn thiện của nó. Có lẽ, do ấn tượng về vẻ đẹp trai của hai nhân vật nam thì đúng hơn và sau ít phút theo dõi tôi như bị bộ phim cuốn hút. Nội dung, diễn viên, khung cảnh, sự việc… tất cả mọi thứ trong phim đều hấp dẫn một cách khó tả. Đặc biệt, sự rắn rỏi cuả Oliver, và vẻ đẹp như vị thần trẻ tuổi của Elio.

Mùa hè nước Ý năm 1983, một mùa hè sôi động với nắng vàng và những vườn trái cây chín mọng. Chàng sinh viên Oliver không hề biết rằng chuyến đi ngắn ngủi đó là chuyến đi anh khám phá ra bản thân mình. Và cậu thiếu niên Elio bỡ ngỡ khi biết tình cảm dành cho vị khách chia đôi phòng với mình trong mùa hè năm đó.
Từ buổi đầu gặp gỡ cho đến khi những tín hiệu đầu tiên được phát ra, sự phát triển tình cảm nhẹ nhàng được xây dựng một cách tinh tế khiến người xem bất chợt mỉm cười bởi một tình cảm thật đẹp, vừa được nhen nhóm nơi miền quê nước Ý yên bình. Từ cảm giác ngờ hoặc xen lẫn với sự mặc cảm, đến khi sự khát khao được đụng chạm, được gần gũi người mình yêu dâng cao nhưng vẫn cố gắng dùng lý trí để trấn át sự lỗi nhịp của con tim.
Khi hai người yêu nhau nhưng vì lí do nào đó mà không đến được với nhau đã là một câu chuyện buồn. Nhưng với câu chuyện tình của hai người cùng giới, một mối tình vốn dĩ mang nhiều định kiến lại càng buồn hơn. Bố của Elio, một người đã che giấu đi chính bản thân mình gần cả cuộc đời đã nói “Ta vứt bỏ cảm xúc quá nhiều để chữa lành vết thương nhanh hơn đến mức cạn kiệt vào năm 30 tuổi. Và ta không còn gì để trao đi mỗi khi bắt đầu với một người mới. Nhưng cố xoá sạch cảm xúc… để không cảm thấy bất cứ điều gì, thì đúng là lãng phí”. Vậy, có nên sống thật với chính con người của mình hay không?

Tôi đã xúc động không kìm được nước mắt khi hình ảnh Elio chia tay Oliver tại sân ga. Oliver và Elio không nói với nhau, chỉ có vòng ôm thật chặt, đau đớn khi phải xa nhau. Elio trẻ tuổi, trái tim cậu đã tan nát! Một cái kết buồn lắng đọng để lại cho người xem dư âm buồn miên man mấy ngày sau đó. Oliver và Elio, hai tâm hồn đồng cảm nhưng lại không thể cất lên cùng nhau một bản tình ca. Chuyện tình của họ chỉ là một khúc ca buồn được cất lên giữa một mùa hè đáng nhớ.
-Em nhớ anh
– Anh cũng nhớ em, rất nhiều…
Chỉ cần anh luôn nhớ mọi thứ mà chúng ta trải qua trong mùa hè tuyệt đẹp năm ấy là được rồi.
XEM THÊM CÁC BÀI VIẾT HAY TẠI ĐÂY!
Tags: #Call me by your name #review phim #Review phim Call me by your name
Hay quá
Cảm ơn bạn😘